Mình viết không hay, mong các bạn thông cảm!
Bài làm
Sau bốn năm học hành miệt mài bên Mỹ, cuối cùng tôi cũng đã có được tấm bằng thạc sĩ và đang cố gắng thêm từng ngày, từng giờ, quyết tâm có được tấm bằng tiến sĩ trong tay. Như thường lệ, những kì nghỉ luôn là thời gian mà tôi đi chơi để giảm bớt căng thẳng trong học tập và những địa điểm thường được tôi lựa chọn là Boston Common - Công viên công cộng lâu đời nhất tại Mỹ, Quảng trường Thời Đại hay Đại lộ Danh Vọng. Và kì nghỉ đông năm nay, tôi quyết định sẽ về thăm trường Trung học cơ sở Trường Sơn - ngôi trường mà 10 năm trước đây, tôi đã từng gắn bó.
Mọi thứ đều có thể thay đổi theo thời gian, đấy là điều tôi luôn biết. Nhưng những thay đổi của ngôi trường cũ khiến tôi thực sự ngỡ ngàng. Mười năm trước, trường tôi chỉ có một dãy nhà ba tầng và một dãy nhà hai tầng với một sân cỏ nho nhỏ phía sau dành cho nghững buổi học thể dục, những hôm trời mưa, sân rất ướt và trơn nên chúng tôi thường phải ở trong lớp. Nhưng, khung cảnh trường tôi giờ đây đẹp ngoài sức tưởng tượng của tôi.
Vẫn nằm ở vị trí cũ nhưng trường tôi đã được xây dựng lại với quy mô và những máy móc thiết bị cực hiện đại và trang thiết bị, cơ sở vật chất tiên tiến trông chẳng khác gì một ngôi trường quốc tế. Trước mặt tôi là dãy nhà chín tầng khang trang, sạch đẹp với hệ thống thang máy hiện đại. Bên cạnh đó là hai dãy nhà bảy tầng cùng với những câu lạc bộ ngoại khóa. Trường còn trang bị những chiếc máy phát Wifi miễn phí có độ phủ sóng trong vòng bán kính đến 3km. Sân trường đã được trang bị hệ thống mái che bằng kính chuyển màu hiện đại để khi trời mưa hay nắng thì các bạn học sinh vẫn có thể tập thể dục trong mọi điều kiện thời tiết. Bước vào trong dãy nhà chín tầng, tôi bắt gặp ngay những chiếc tủ đồ xinh xinh in hình cờ đỏ sao vàng rực rỡ rực rỡ mà ở bên Mỹ, chúng tôi thường dùng để đựng đồ dùng cá nhân hay sách vở. Đối diện với đó là những phòng học của khối 6.
Bước vào phòng học lớp 6C, tôi thực sực sự bất ngờ với những sự thay đổi của mười năm trước. Lớp học đã được khoác lên bộ áo màu vàng nhạt với những hình thù ngộ nghĩnh, đáng yêu thay cho chiếc áo màu vàng đậm năm xưa. Thay thế cho những chiếc đèn chống cận là hai mươi bóng đèn chống lóa. Những chiếc quạt trần lúc trước đã được hiện đại hóa thành những chiếc điều hòa hai chiều. Những chiếc bảng thi đua được trang trí bằng những chiếc nơ hay những chú hạc giấy. Mỗi bên của sổ là một chậu cây cảnh nho nhỏ với đủ mọi loài cây như cây thạch lựu, cây bon-sai, cây cảnh siêu nhỏ, cây sen hạt ngọc hay cây nha đam mini. Ví bây giờ đang là mùa Giáng Sinh nên mỗi lớp được trang trí thêm hai cây cây thông Noel, dưới các gốc cây là những hộp quà nho nhỏ mà các em học sinh đã tự làm để tặng nhau nhân dịp Chúa Giê-su ra đời. Bên cạnh đó là hình 3D cỡ lớn của ông già Noel vui tính. Trên trần nhà, những bông tuyết trắng đã được treo lên cùng với những quả châu đủ các sắc màu. Nhưng điều đặc biệt nhất là mỗi lớp đã được trang bị hai chiếc máy chiếu với hệ thống bảng tương tác mới nhất. Mỗi học sinh giờ đây đều đã được trang bị cho một chiếc máy tính để các em có thể học tập một cách dễ dàng hơn. Các tầng tiếp theo là cho những khối lớp lớn hơn. Mỗi khối được chia làm hai tầng để đáp ứng số lượng học sinh đông đảo.
Dãy nhà bảy tầng bên cạnh là nơi chứa các phòng kĩ năng. Sàn nhà bằng kính cho phép sử dụng tối đa nguồn ánh sáng mặt trời với những cây xanh để làm cho không khí thêm trong sạch. Để đáp ứng nhu cầu tìm kiếm thông tin ngày càng cao của học sinh, nhà trường đã xây dựng một thư viện thông minh. Khi bước vào, tôi thực sự choáng ngợp trước những trang thiết bị đầy đủ tiện nghi của nơi đây: hơn một trăm chiếc máy tính để bàn tốc độ cao, năm mươi chiếc máy tính bảng, gần hai mươi chiếc máy in, hệ thống tìm sách điện tử tiện nghi và gần năm trăm nghìn đầu sách với đủ các loại sách như sách cho trương trình học tập, sách tham khảo cũng đa dạng từ sách khoa học kĩ thuật tới sách văn học, lịch sử, những cuốn tiểu thuyết kinh điển trên thế giới.
Tầng hai là tầng Sinh học với ba phòng. Phòng một là phòng trồng cây xanh và nuôi động vật thí nghiêm. Phòng hai là phòng thiết bị thí nghiệm với những cái máy li tâm, những chiếc kính lúp, kính hiển vi và những mô hình mô phỏng,.... Phòng còn lại là phòng thí nghiệm.
Tầng ba là tầng dành cho môn Vật lý. Tầng này chỉ có hai phòng là phòng thiết bị thí nghiệm và phòng thí nghiệm. Những thiết bị thí nghiệm cho môn Vật lý ở đây hiện đâị chẳng kém phòng thiết bị thí nghiệm cho môn Sinh học với những chiếc bình chia độ, những quả năng, những chiếc lực kế và những chiếc cân Rô-béc-van…
Tầng bốn là tầng dành cho môn Hóa học. Cũng như tầng Vật Lý, phòng thí dụng cụ thí nghiệm ở đây cũng rất tiên tiến với những dung dịch hóa học với đủ mọi loại màu được đụng trong những cốc thủy tinh hay ống nghiệm.
Phòng Âm nhạc nằm trên tầng thứ năm với chiếc đàn organ duy nhất đã được thay thế bằng phòng Âm nhạc với những thiết bị hiện đại như những cây đàn vĩ cầm, những chiếc ghi-ta hay những chiếc đàn dương cầm. Kế đó là phòng hội họa với các bức tranh mà các em học sinh đã vẽ trông rất ngộ nghĩnh. Phòng có khoảng hai trăm giá vẽ với đủ các loại màu như màu nước, máu sáp, màu dầu cùng cọ vẽ, giấy vẽ, tượng và các vật mẫu…
Tiếp theo là tầng sáu. Tầng này được xây dựng làm phòng hội trường và phòng họp. Phòng hội trường với công nghệ 3D để dù các bạn ngồi tận góc phòng vẫn có thể nghe thấy tiếng nói và nhìn thấy những hình ảnh một cách rất rõ nét, một chiếc màn hình 120 inch và sức chứa hơn 1.500 người là nơi diễn sự kiện đặc biệt do nhà trường tổ chức. Kế đó là phòng họp được trang bị công nghệ họp trực tuyến nên chỉ với một chiếc kính, các thành viên cũng có thể tham dự cuộc họp bất cứ nơi nào mà không cần phải đi lại, gây tốn thời gian và tiền bạc.
Tầng trên cùng là tầng Thể dục. Tôi bị ấn tượng nhất với tầng này. Tầng có 2 phòng tập gym vói những quả tạ, những chiếc xà đơn, xà kép, những chiếc máy đi bộ hay những chiếc máy tập cơ. Cạnh phòng tập gym là phòng dụng cụ thể thao với những trái bóng, những quả cầu và những chiếc dây nhảy. Tiếp theo là phòng tập thể dục. Sân thượng cũng được tận dụng dể xây bể 2 bơi nước nóng với hệ thống mái che tự động. Sân cỏ sau trường cũng đã được xây nên thành hai sân bóng với cỏ nhân tạo và có đường chạy bộ bao quanh.
Dãy nhà bảy tầng còn lại là nơi mà chứa các câu lạc bộ ngoại khóa như câu lạc bộ văn học, câu lạc bộ võ thuật, câu lạc bộ Âm nhạc, câu lạc bộ truyện tranh,…Đặc biệt hơn, trên nóc tòa nhà năm tầng là nơi đặt ống kính viễn vọng cho các bạn yêu thích thiên văn khám phá về vũ trụ. Tuy nhiên, khu vực hấp dẫn nhất chính là tầng một bởi đó là khu ăn uống dành riêng cho học sinh. Bếp ăn sạch sẽ, thực phẩm tươi ngon, đa dạng và cách phục vụ đầy thân thiện là điều có thể nhìn thấy ngay ở đây . Khu ăn uống với hơn một nghìn chỗ ngồi là nơi mà các học sinh thoải mái thưởng thức bữa ăn của mình.
Cách đó không xa là khu kí túc xá hơn 100 phòng có sức chứa hơn 400 người dành cho những bạn du học sinh đến từ Nhật Bản, Hàn Quốc, Triều Tiên,… Khu ký túc xá cũng được trang bị hệ thống điều hòa, những chiếc giường tầng, khu sinh hoạt, khu ăn uống và bể bơi liên hợp.
Đang ngẩn nhơ ngắm ngôi trường mà đã nâng đỡ tôi vào đời thì tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc:
-Có phải Thương đó không em?
Tôi giật mình quay lại, tôi rất bất ngờ vì đó chính là cô Yến, cô giáo đã dạy tôi suốt bốn năm trung học. Tôi và cô gặp nhau, vừa mừng vừa vui. Trông cô vẫn không thay đổi nhiều, đôi mắt cô vẫn rất hiền từ và giọng nói thì vẫn ấm áp như ngày nào. Hai cô trò chúng tôi tíu tít hỏi chuyện. Cô ân cần hỏi tôi về tình hình học tập. Tôi vui vẻ trả lời:
-Dạ, em đã bảo vệ được luận án thạc sĩ và đang cố gắng để trở thành tiến sĩ ạ.
Cô cũng kể cho tôi nghe về tình hình của các bạn khác, như chuyện bạn Trang đã trở thành một bác sĩ tại bệnh viện Trẻ em Hải Phòng hay bạn Thắng đã trở thành một họa sĩ nổi tiếng và được mời đi tham dự triển lãm hội họa khu vực tại Hà Nội. Và điều bất ngờ nhất đối với tôi chính là ba hôm trước, bạn Vũ đã dẫn người yêu về ra mắt cô. Thật không ngờ, đấy lại chính lầ bạn Lan-lớp trưởng lớp 6B mười năm về trước. Tôi và cô đứng trò chuyện một lúc lâu. Khi thấy trời đã muộn, tôi liền xin phép cô ra về và hứa với cô rằng kì nghỉ đông năm sau, tôi sẽ lại về thăm cô.
Dẫu chẳng còn dấu tích gì của ngôi trường cũ ngoài cây phượng già được nhà trường giữ lại làm kỉ niệm nhưng tôi vẫn thấy lòng nao nao khi về lại chốn này. Tôi thực sự vui mừng vì trường đã phát triển vượt tầm như thế, mừng cả cho những thế hệ học sinh sau này được học trong một môi trường đầy đủ và hiện đại. Nhìn lại ngôi trường mà đã nâng bước tôi vào đời một làn nữa, tôi tự nhủ với bản thân rằng kì nghỉ đông năm sau, tôi sẽ về lại thăm trường.