hưa rằng tác giả Nguyễn Bính làm bài thơ này tặng một người là rất chính xác ạ! Và người đó chính là nữ sĩ Anh Thơ.
Truyện kể rằng một hôm thi sĩ Nguyễn Bính có lên nhà thi sĩ Anh Thơ chơi. Hồi đó thi sĩ anh Thơ còn ở phủ Lạng Thương, tức Bắc Giang bây giờ. Và sau một hồi nói chuyện tương đắc. Anh thơ quyết định thử thách Nguyễn bính bằng một đề văn. Nếu bây giờ Nguyễn bính có thể làm được một bài thơ tình, diễn tả được mong muốn của mình thì muốn cái gì Anh Thơ cũng chịu.
Nguyễn bính tiện giấy bút chép xuống luôn không cần nháp. Sau khi đọc xong, Anh Thơ đỏ bừng mặt ghé tai Nguyễn bính và đề nghị được hôn vào má của tác giả.
Sự thể thế nào thì trên bài tham khảo trước đã viết rồi ạ!
Quả là Nguyễn bính thông minh. và rất 'khôn'. Vì nếu ông chỉ đề nghị "anh chỉ muốn hôn môi Anh Thơ" thì quả thật quá xuồng xã, và chả thể nào được như nguyện. Nhưng tác giả của Truyện Cổ Tích, đã nhấn thêm một câu rất trọng lượng. "đàn ông ai chả có tính ấy".
Nội một câu đó thôi, đã đủ tôn vinh vẻ đẹp của người con gái của ông lên rất nhiều rồi. Vâng cô rất đẹp nên đàn ông ai chả.... Và tôi đương nhiên là mong muốn điều đó, vì tôi cũng là một đấng mày râu đàng hoàng.
Thật thú vị phải không các thi hữu!