Chỉ tới thời kì La Mã, những ý niệm tâm linh thần bí mới được gán cho những trận mưa sao băng. Theo đó, người La Mã cho rằng mỗi ngôi sao trên bầu trời là một ngọn nến được các thiên thần thắp sáng, tượng trưng cho sinh mệnh và linh hồn của một con người.
Khi một ngôi sao băng bay vụt qua bầu trời, điều đó cũng đồng nghĩa rằng một người trên Trái đất đã qua đời. Ngoài ra, cũng có thời kỳ người La Mã tin rằng, mỗi ngôi sao băng bay ngang qua là phép thuật màu nhiệm do một thầy phù thủy tạo ra.
Cũng giống như một số nền văn minh phương Tây, người phương Đông cũng đã có những quan sát nhất định về mưa sao băng từ rất sớm. Theo các ghi chép cổ, người Trung Quốc từng mô tả lại những trận mưa sao băng Leonids từ khoảng năm 868, 899 hoặc 900.
Người Ả Rập cũng từng nhắc tới một trận mưa sao băng năm 902 như là điềm báo về sự qua đời của vua Ibrahim ở Tunisia.
Tuy nhiên, ý nghĩa tâm linh về mưa sao băng của người phương Đông có nhiều nét rất đặc trưng. Cụ thể, người Trung Quốc cho rằng mưa sao băng là hình tượng rồng hạ thế hay sứ giả của trời phái xuống nhân gian.
Trong khi đó, người Siberia cổ lại quan niệm bầu trời vốn là một mái vòm được khâu lại, vì vậy khi các vị thần đi ngang qua, ánh hào quang từ họ có thể lọt qua những khe hẹp của bầu trời, trở thành mưa sao băng như chúng ta vẫn nhìn thấy.
Ngoài ra, trong thần thoại của người Trung Á, mưa sao băng tượng trưng cho một con rắn lửa đang bò trên bầu trời. Đôi khi con rắn mang lại thảm họa, nhưng cũng có lúc nó là biểu hiện cho kho báu và sự giàu có.