Trong bài Đồng Chí của Nguyễn Tuân và bài Đoàn thuyền đánh cá của Lưu Quang Vũ, cả hai tác phẩm đều sử dụng hình ảnh "trăng" để tạo nên một không gian thơ mộng, lãng mạn và sâu lắng.
Tuy nhiên, trong Đồng Chí, hình ảnh trăng được sử dụng để tạo nên một bầu không khí u ám, buồn bã và cô đơn. Trăng được miêu tả như một vật thể lạnh lẽo, xa cách và đơn độc, phản ánh tâm trạng của nhân vật chính khi anh ta đang trải qua những khó khăn, cô đơn trong cuộc sống.
Trong khi đó, trong Đoàn thuyền đánh cá, hình ảnh trăng lại được sử dụng để tạo nên một không gian ấm áp, tình cảm và yên bình. Trăng được miêu tả như một người bạn đồng hành, chiếu sáng và bao phủ cảnh vật đầy màu sắc, tạo nên một bầu không khí thơ mộng và lãng mạn.
Với cùng một hình ảnh trăng, hai tác phẩm đã tạo ra hai cảm xúc hoàn toàn khác nhau. Điều này cho thấy sự tinh tế, khéo léo và sáng tạo của các nhà văn trong việc sử dụng hình ảnh để tạo nên một không gian tâm lý và tạo cảm xúc cho người đọc.