Nàng dịu dàng là nữ chúa của anh là người hầu gần bên e. Cớ sao định mệnh đắng cay vùi chôn đôi song sinh trong nhói đau. Nàng là người mãi mãi anh yêu thương quan tâm mang tất cả đến cho e bao ước mong dẫu bóng đêm bao chùm anh. Nhớ đến những phút giây đôi ta khát vọng và cùng được sinh ra, chúa giáng xuống tiếng chuông an lành khẽ vang vang lên từng phút giây.Nỗi ướt át trái ngang cũng vì lỗi lầm từ người mẹ cha ấy, trái ngang dần hình thành nỗi đau vận mệnh ta chia hai lối đi dù cả thế giới này luôn nghĩ suy rằng e là người mang thương đau người mà mang đến bao tai họa và a luôn luôn là người bên e từng phút giây vì nên e đừng buồn và hãy mãi mãi tươi cười lên. Nàng dịu dàng là nữ chúa của anh là người hầu gần bên e. Cớ sao định mệnh đắng cay vùi chôn đôi song sinh trong nhói đau. Nàng là người mãi mãi anh yêu thương quan tâm mang tất cả đến cho e bao ước mong dẫu bóng đêm bao chùm anh. Nhớ có lúc thoáng qua trong vương quốc nhin thật là thân quen thấy bóng dáng luots qua dịu dàng tóc ai xanh xanh màu lá cây. Tiếng nói ấm áp chứa chan trong tiếng cười dịu dàng thật xinh xắn, trái tim thật bồi hồi xuyến xao làm tôi yêu nàng trong giây phút này. Dù như thế đây là điều ước nữ vương chờ mong là cho biến mất bóng hình người con gái tóc xanh màu. Và tôi đây là người luôn trả lời ước mong, mà vì sao? Tại vì sao? Dòng nước mắt không ngừng rơi. Nàng dịu dàng là nữ chúa của anh là người hầu gần bên e. Cớ sao định mệnh đắng cay vùi chôn đôi song sinh trong bối rối. Và hôm nay là món bánh Buriocho e luôn rất thích thấy e cười dịu dàng dễ thương mãi luôn ngây thơ hồn nhiên. Đã có lúc ấy a luôn luôn nghĩ rằng ngày tàn này sẽ đến, đã đến lúc nỗi đau chôn vùi ấp ôm hôm nay từ phía dân. Dẫu biết thế chính đây bao nhiêu nỗi niềm hận thù lúc trước, thế nhưng nàng đừng hoài vấn vương, để mình a chịu thay hết mà. Và nơi đây, trong trang phục này, a sẽ trao về e và nhanh chân mau rời, rời xa khuất xa nơi này. Đừng bận tâm, đôi mình là song sinh m,à phải không? Và không ai ngời sự thật này sẽ khó khăn nhận ra. Và a giờ là nữ chúa với e là một người lưu vong cớ sao định mệnh đắng cay vùi chôn đôi song sinh trong ngang trái. Dù cho nàng là nữ chúa đã mang danh trong nơi bóng tối. Chính a mang cùng nàng giọt máu kia, cũng mang trong tim tội danh. Đã rất, đã rất xưa nơi vương quốc thật thật là xa xăm cuốn với những nỗi đau bội bạc đắng cay đang chôn vùi ở đây. Với trái đắng quốc vương kia đang nắm quyền vị trì nơi ấy. Đấy chính là nụ cười dễ thương, người e gái nhỏ xinh của tôi. Dù cả thế giới này luôn nghĩ suy rằng e là người mang thương đau, người mà mang đến bao tai họa. Và a luôn luôn là người bên e từng phút giây vì nên e đừng buồn và mãi mãi tươi cười lên. Nàng dịu dàng là nữ chúa của anh là người hầu gần bên e. Cớ sao định mệnh đắng cay vùi chôn đôi song sinh trong nhói đau. Nàng là người mãi mãi anh yêu thương quan tâm mang tất cả đến cho e bao ước mong dẫu bóng đêm bao chùm anh. Và một lần điều ước muốn nếu chúng ta quay về lúc trước,hứa đi nào rằng chúng ta sẽ bên nhau như ngày xưa.