Có bao giờ bạn cảm thấy tò mò rằng thế giới này rộng lớn đến như thế nào, và bạn đã biết được bao nhiêu thứ trong thế giới ấy? Nếu chỉ ở yên một chỗ, bạn sẽ mãi mãi không trả lời được những thắc mắc đó, vì thế mà “Chỉ những ai dũng cảm bước đi thì mới nhận ra thế giới này bao la làm sao.” Dũng cảm là dám đương đầu với mọi khó khăn, gian lao vất vả, sẵn sàng chiến đấu, hy sinh vì công lí, không sợ hãi, hèn yếu mà bỏ cuộc; dám vượt qua mọi thử thách, thậm chí là giới hạn của chính mình, chiến thắng bản thân để hoàn thành mục đích đề ra. Vậy thì tại sao chúng ta phải dũng cảm bước đi? Bởi lẽ nếu chúng ta cứ rụt rè, hèn nhát thì ta sẽ mãi nhìn nhận thế giới một cách eo hẹp, thiếu tầm nhìn. Chỉ có dũng cảm đi muôn nơi, tìm hiểu nhiều thứ, chúng ta mới biết thêm nhiều điều hay, những điều bổ ích từ thế giới bao la. Dũng cảm bước đi để ta mở mang tầm mắt, để trải nghiệm nhiều điều tươi đẹp trên cuộc đời này. Nếu như ngày 5 tháng 6 năm 1911, Bác Hồ không dũng cảm bước đi tìm đường cứu nước, có lẽ giờ đây dân tộc ta vẫn đang sống dưới ách đô hộ đầy lầm than. Chính vì Bác đã dũng cảm bước đi, đến những vùng trời mới nên mới học hỏi được nhiều điều bổ ích từ các quốc gia khác, để rồi quay về tìm ra con đường giải phóng dân tộc cho nước ta. Vị lãnh tụ vĩ đại của chúng ta đã thành công khi dám bước đi đến những nơi xa xôi, học hỏi những điều mới lạ, vậy thì tại sao chúng ta còn chần chờ gì mà không noi theo tấm gương tốt đẹp của Người? Bên cạnh những người dũng cảm ấy, vẫn còn những con người hèn nhát, chỉ biết ngồi yên một chỗ, không dũng cảm chiến thắng bản thân mình. Những con người ấy mãi mãi là những người tụt hậu so với sự phát triển của mọi người, và đó là những tấm gương xấu mà chúng ta không nên học theo. Hãy dũng cảm bước đi để đón nhận những điều mới mẻ từ thế giới bao la rộng lớn này, vì mỗi người chỉ có một lần để sống, ngại chi đâu những bước ngoặt trong cuộc đời?