Nguyễn Trãi (1380-1442), vị anh hùng tên tuổi lẫy lừng trong lịch sử chống giặc ngoại xâm của dân tộc ta, là một con người tài năng, “tấm lòng sáng tựa sao Khuê” nhưng lại có một cuộc đởi đầy trắc trở với nỗi oan Lệ Chi Viên. Nguyễn Trãi chẳng những là mưu sĩ với thần cơ diệu toán của khởi nghĩa Lam Sơn, đã để lại di sản phong phú về các mặt chính trị, quân sự, mà còn khẳng định tài năng của mình qua sự nghiệp văn chương đồ sộ. Có thể nói, trong dòng văn học ca ngợi truyền thống yêu nước xuyên suốt lịch sử văn học chữ Hán và cả chữ Nôm, “Bình Ngô đại cáo” của Nguyễn Trãi được đánh giá là ánh “thiên cổ hùng văn”, là bản tuyên ngôn độc lập thứ hai của dân tộc Việt Nam đã thổi bùng lên tinh thần yêu nước vốn đã thấm nhuần trong tư tưởng truyền thống
“Vừa rồi:
Nhân họ Hồ chính sự phiền hà
Để trong nước lòng dân oán hận
Quân cuồng Minh thừa cơ gây họa,
Bọn gian tà còn bán nước cầu vinh.
Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn
Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ
Dối trời lừa dân đủ muôn nghìn kế
Gây binh kết oán trải mấy mươi năm
Bại nhân nghĩa nát cả đất trời
Nặng thuế khóa sạch không đầm núi
Người bị ép xuống biển dòng lưng mò ngọc, ngán thay cá mập thuồng luồng
Kẻ bị đem vào núi đãi cát tìm vàng, khốn nỗi rừng sâu, nước độc
Vét sản vật, bắt chim trả, chốn chốn lưới chăng
Nhiễu nhân dân, bẫy hươu đen, nơi nơi cạm đặt
Tàn hại cả giống côn trùng cây cỏ
Nheo nhóc thay kẻ góa bụa khốn cùng
Thằng há miệng, đứa nhe răng, máu mỡ bấy no nê chưa chán
Nay xây nhà, mai đắp đất, chân tay nào phục dịch cho vừa
Nặng nề những nỗi phu phen
Tan tác cả nghề canh cửi
Độc ác thay, trúc Nam Sơn không ghi hết tội,
Dơ bẩn thay, nước Đông Hải không rửa sạch mùi !
Lẽ nào trời đất dung tha?
Ai bảo thần dân chịu được
"Bình Ngô đại cáo" trước hết là một văn kiện lịch sử. Cuối năm 1427 thừa lệnh của Lê Lợi, Nguyễn Trãi viết "Bình Ngô đại cáo" nhằm tuyên bố cho toàn quân dân biết sự nghiệp bình Ngô đã hoàn toàn thắng lợi, quân thù đã thảm bại và phải rút khỏi nước ta, một vận hội mới đã mở ra cho giang sơn xã tắc. Với tư cách văn bản quan phương Bình Ngô đại cáo mới được đưa vào bộ quốc sử Đại Việt sử ký toàn thư chứ không chỉ vì nó là tác phẩm văn chương xuất sắc của một bề tôi. Theo viện sĩ Đ.X. Likhatsôp nhận thấy ở thể loại văn học cổ- “là để phục vụ nhằm thoả mãn cả một kết hợp phức tạp những nhu cầu xã hội và tồn tại gắn liền với điều đó trong một sự lệ thuộc với nhau rất chặt chẽ”, cũng như các thể loại văn chương Việt Nam thời trung đại - nên từ khi ra đời, "Bình Ngô đại cáo" không phải chỉ được tiếp nhận chủ yếu như một văn bản hành chính mà còn là một kiệt tác văn chương.
Mở đầu "Bình Ngô đại cáo", Nguyễn Trãi đã nêu lên nguyên lý chính nghĩa làm chỗ dựa, làm căn cứ xác đáng để triển khai giá trị tư tưởng và nội dung của tác phẩm
Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân,
Quân điếu phạt trước lo trừ bạo.
Nguyễn Trãi đã đem đến một nội dung mới lấy ra từ thực tiễn dân tộc để đưa vào : nhân nghĩa phải gắn liền với chống xâm lược. Như vậy, nhân nghĩa chính là yêu nước, thương dân, là đánh giặc cứu nước, cứu dân. Nguyễn Trãi đã coi “an dân” là mục đích của nhân nghĩa và “trừ bạo” là đối tượng, là phương tiện của nhân nghĩa. Vì vậy, người nhân nghĩa phải lo trừ “bạo”, tức lo diệt quân cướp nước. Người nhân nghĩa phải đấu tranh sao cho “hợp trời, thuận người”, nên có thể lấy “yếu chống mạnh”, lấy “đại nghĩa thắng hung tàn”, lấy “chí nhân thay cường bạo’ để đấu tranh cho dân tộc Việt Nam tồn tại và phát triển. Tư tưởng nhân nghĩa của Nguyễn Trãi , vì vậy, mang đậm sắc thái của tinh thần yêu nước truyền thống của người Việt Nam.
Cảm hứng về chính nghĩa tất yếu sẽ dẫn tới cảm hứng căm thù kẻ xâm lược, vì chúng là phi nghĩa và tàn bạo. Với lòng uất huận sôi trào, chỉ bằng mười hai cặp tứ lục gồm 24 câu, Nguyễn Trãi đã tái hiện lại thảm cảnh của dân tộc Đại Việt dưới ách đô hộ của giặc Minh. Cả đất nước nơi nào thịt da cũng như rướm máu, chỗ nào cũng vang lên tiếng thét căm giận, oán than khi mà Minh triều ráo riết thực hiện biết bao chính sách, biện pháp với những thủ đoạn tinh vi, trắng trợn nhằm xóa bỏ quá khứ đấu tranh, dựng nước và giữ nước bất khuất của dân tộc ta, hòng chiếm đóng vĩnh viễn Đại Việt.. Từ những chi tiết cụ thể và nhận định khái quát đó, Nguyễn Trãi đã viết nên một bản cáo trạng đanh thép kết tội bọn bán nước và quân cướp nước theo trình tự vô cùng hợp lý : vạch trần âm mưu xâm lược, lên án chủ trương cai trị thâm độc, tố cáo mạnh mẽ những hành động tội ác.