1. d vì có thể coi Cổng trường mở ra như một kiểu văn bản nghị luận, tự sự và biểu cảm
2. Đi hết cuộc đời mới biết lòng mẹ bao la thế nào. Mẹ là người đã mang nặng đẻ đau, sinh ta ra và nuôi ta khôn lớn. Từ những thuở còn tấm bé, mẹ luôn lo lắng cho ta từng miếng ăn, giấc ngủ và đến ngày ta biết chân đầu tiên đến trường, mẹ cũng là người sẻ chi nỗi buồn vui cùng ta. Người mẹ trong Cổng trường mở ra cũng như người mẹ của chúng ta vậy, vẫn chắp cánh cho những ước mơ học đường của chúng ta bay cao, bay xa mãi. Mẹ luôn là một niểm tự hào và động lực thúc đẩy chúng ta tự tin mạnh mẽ bước qua cánh cổng trường, là một thế giới mới. Thế nhưng thời gian thấm thoát trôi qua, chúng ta lớn khôn bao nhiêu thì mẹ chúng ta lại già đi bấy nhiêu. Có đôi lúc chúng ta thờ ơ với mẹ nhưng sẽ chẳng bao giờ có một giây một phút mẹ ngừng quan tâm đến chúng ta cả và dù ta có lớn khôn cách mấy thì trong tâm trí mẹ, chúng ta vẫn còn bé nhỏ như thuở nào. Mẹ sẵn sàng hi sinh tất cả để chúng ta được sống hạnh phúc. Vì vậy hãy trân trọng mẹ, tình yêu của mẹ và quan tâm mẹ vì sẽ chẳng có ai trong cuộc sống này có thể thay thế tình yêu cao cả mẹ dành cho ta.