Sống trong thời bình, ta cứ nghĩ chiến tranh đã qua đi, kẻ địch đã không còn nữa. Nhưng gần đây đã xuất hiện một kẻ thù mới hết sức nguy hiểm, để lại nhiều tổn thất không kém gì quân thù, đó chính là vi-rút Covid-19. Đại dịch do vi-rút corona (COVID-19) là một bệnh truyền nhiễm do vi-rút SARS-CoV-2 gây ra, vi-rút này đã gây nên một triệu ca bệnh ở nước ta trong một năm, khiến hơn hai mươi hai ngàn người phải tử vong hết sức thương tâm. Chính vì thế bộ y tế cũng như lực lượng quân đội đã dốc hết sức mình để đẩy lùi dịch bệnh, đem cuộc sống yên bình ấm no trở lại cho người dân. Trong những lần bùng phát dịch ở nước ta, có rất nhiều y bác sĩ đã hết mình cống hiến sức lực cho công cuộc đẩy lùi dịch bệnh. Điều đó cho tôi thấy được lí tưởng cao đẹp của ngành y trong bối cảnh đại dịch COVID-19.
Lí tưởng là một nguyên tắc hoặc giá trị mà một thực thể tích cực theo đuổi như một mục tiêu và giữ nó cao hơn các mối quan tâm nhỏ nhặt hơn, được coi là ít ý nghĩa hơn. Ở đây, lí tưởng cao đẹp của ngành y chính là không ngừng nỗ lực, đấu tranh với thần chết để cứu lấy từng hơi thở của bệnh nhân. Hơn 24 nghìn người thuộc ngành y tham gia chống dịch là hơn 24 nghìn bông hoa đẹp, truyền cảm hứng về đức hy sinh, về trách nhiệm với đồng bào, truyền niềm tin để vượt lên nghịch cảnh, truyền năng lượng tích cực để đi qua những ngày khó khăn của dịch bệnh, bồi đắp thêm truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, tình đồng chí, nghĩa đồng bào. Chúng ta tự hào, qua mỗi thử thách cam go, đội ngũ y tế của chúng ta càng trưởng thành, cả về bản lĩnh, ý chí, cả về lòng quả cảm, cả về kiến thức chuyên môn và nhất là tình đồng bào, nghĩa đồng chí lớn lao thể hiện qua công việc. Qua đây, chúng ta tự tin khẳng định: Dù khó khăn, gian khổ chừng nào, chúng ta cũng vượt qua được nếu chúng ta đoàn kết, thống nhất, đồng lòng, đùm bọc, thương yêu, chia sẻ, lắng nghe ý kiến của nhau để tìm ra giải pháp tốt nhất trong hoàn cảnh khó khăn nhất, tất cả vì nhân dân, góp phần đưa đất nước hùng cường và thịnh vượng. Bên cạnh đó, khó khăn, thử thách cũng làm bộc lộ ra những hạn chế mà chúng ta phải thẳng thắn nhìn lại, có giải pháp khắc phục, như về năng lực y tế, nhất là ở cấp cơ sở.
Hình ảnh khiến tôi ấn tượng đầu tiên trong mùa dịch này chính là anh điều dưỡng đã cõng bệnh nhân dương tính với Covid-19 và ôm bình oxi 20 kilogram leo ba tầng bệnh viện, để bệnh nhân được cấp cứu kịp thời và nhờ thế mà bệnh nhân đó đã được cứu sống. Như câu chuyện lùi, hoãn kết hôn của nữ điều dưỡng Ngọc Diệp (Bệnh viện Bạch Mai), bác sĩ Đình Hoàng (Bệnh viện Hùng Vương, Phú Thọ); hay vợ chồng bác sĩ Nguyễn Thị Giang - Ðỗ Ngọc Anh (Bệnh viện Kiến An, Hải Phòng) gửi lại con thơ để xung phong lên đường chống dịch... Có nhiều bác sĩ, tình nguyện viên đã gần như không nghỉ, liên tục chi viện từ vùng dịch này sang vùng dịch khác, như bác sĩ Trần Thanh Linh (Bệnh viện Chợ Rẫy) vừa trở về từ Khu công nghiệp Bắc Giang lại bắt tay ngay vào cứu chữa bệnh nhân tại Bệnh viện Hồi sức COVID-19 Thành phố Hồ Chí Minh…Ngoài ra, một hình ảnh khác cũng làm tôi xúc động không kém. Đó chính là câu chuyện của chị Phùng Thị Hường tại Bắc Giang. Chị là một y tá tuyến đầu chống dịch lúc tỉnh Bắc Giang bùng dịch mạnh, phải rời xa gia đình quá lâu, đứa con gái nhỏ đã bật khóc vỡ òa khi thấy hình ảnh chị được phỏng vấn trên tivi trong lúc đang làm nhiệm vụ chống dịch. Có thể thấy người mẹ trẻ ấy đã từ bỏ những tình cảm riêng của gia đình để hết lòng vì người dân, vì đất nước.
Và không chỉ những tấm gương sáng ấy mà còn có những con người luôn thầm lặng giúp đỡ mọi người trong đại dịch hiểm nghèo này, để đất nước Việt Nam chúng ta luôn là đất nước của những câu chuyện ấm lòng nhân hậu. Vì nỗ lực không ngừng của mọi người đã cứu đất nước thoát khỏi cảnh đại dịch hoành hành, mỗi cá nhân hãy ý thức bảo vệ bản thân mình cũng như những người thân xung quanh, tuân thủ các biện pháp phòng dịch của nhà nước sẽ giúp chúng ta mau chóng đẩy lùi đại dịch nguy hiểm này.