Kháng chiến lan rộng ở Đà Nẵng và ba tỉnh miền Đông Nam Kì (Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định) là một phần của cuộc kháng chiến chống lại thực dân Pháp trong thời kỳ đầu của thế kỷ 20.
Sau khi Pháp xâm lược và chiếm đóng miền Nam Việt Nam, những cuộc kháng chiến đã nổ ra trên khắp miền Trung và miền Nam. Tại Đà Nẵng và ba tỉnh miền Đông Nam Kì, các cuộc kháng chiến bùng nổ từ những năm 1908-1909 và kéo dài đến năm 1916.
Các cuộc kháng chiến này được lãnh đạo bởi các tướng lĩnh như Phan Châu Trinh, Phan Bội Châu, Huỳnh Thúc Kháng và Trần Cao Vân. Những người này đã tập hợp và huấn luyện quân đội dân tộc để chống lại quân đội Pháp.
Trong suốt thời gian này, các cuộc tấn công và đánh nhau giữa hai bên diễn ra liên tục. Các lực lượng kháng chiến đã tiến hành các cuộc tấn công đánh phá các trạm đồn của quân Pháp, đánh phá các cơ sở hạ tầng và tiến hành các cuộc tấn công bất ngờ.
Tuy nhiên, các cuộc kháng chiến này đã gặp phải nhiều khó khăn và thất bại. Quân Pháp có vũ khí hiện đại và được hỗ trợ bởi các lực lượng quân đội khác của họ. Ngoài ra, các cuộc kháng chiến cũng gặp phải sự phản bội và xâm phạm của một số tướng lĩnh và quan chức Đại Nam.
Cuối cùng, các cuộc kháng chiến này đã dần dần suy yếu và kết thúc vào những năm 1910-1916. Tuy nhiên, các cuộc kháng chiến này đã góp phần quan trọng trong việc đánh thức tinh thần yêu nước và tình cảm đoàn kết dân tộc của người Việt Nam, đồng thời củng cố lòng tin vào sự giải phóng của đất nước