Nghỉ hè năm nay có nhiều ý nghĩa đối với tôi. Tôi không còn phải ở nhà nấu cơm và trông sân thóc to đùng mà được ra đồng đi gặt cùng với mọi người. Đó là mong ước từ bao lâu. Tôi tha hồ chạy khắp nơi, ngắm nhìn cánh đồng trong những ngày mùa hối hả.
Mới ngày nào, cánh đồng lúa vẫn còn đang thì con gái. Mỗi lần đi học về, đạp xe qua con đường chạy dọc cánh đồng, tôi như đi giữa màu xanh bạt ngàn, bất tận của lúa, của những bờ cỏ ngan ngát xanh tươi. Mùi sữa thơm của lúa non quyện trong gió, quấn quýt bước chân người đi đường. Sau ba tháng chắt chiu nắng gió, mật ngọt của đất trời và công tay người chăm bón, những bông lúa kết hạt già và cánh đồng lúa dần ngả sang màu vàng, vàng ươm man mác rồi vàng ruộm rực rỡ, chào đón người nông dân thu hoạch.
Rồi chẳng mấy chốc mùa gặt cũng đến. Mới sáng sớm, khi chú gà trống đầu tiên trong làng cất tiếng gáy vang thì mọi người trong làng đã quang gánh chuẩn bị ra đồng. Trời vẫn chưa sáng rõ. Không khí buổi sớm mùa hè mát mẻ và trong lành. Mọi người tụ tập thành từng tốp, vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ. Người quẩy quang, người dong xe thồ. Mấy đứa trẻ con còn dắt theo trâu. Những chú trâu như bị đánh thức dậy sớm, vừa đi vừa dùng dằng kéo dây lại. Mấy chú nghé con quẩn theo chân mẹ, thỉnh thoảng lại cất lên những tiếng “nghé ọ” ngộ nghĩnh làm vang động không khí buổi sớm yên tĩnh. Hai bên bờ máng, cỏ mọc xanh rờn, ướt đẫm sương đêm.
Trời dần sáng. Ông mặt trời lười biếng từ từ nhô ra khỏi luỹ tre cuối làng. Những tia nắng ban mai tinh khiết tràn trên cánh đồng. Cả dải lụa vàng như khoe mình trong nắng. Thỉnh thoảng, một cơn gió nhẹ thổi đến làm cả biển vàng xao động. Rồi mọi người xuống ruộng nhà mình và bắt đầu một ngày làm việc. Những thửa ruộng màu vàng cứ dần dần thu hẹp lại. Những đôi tay khoẻ, dẻo dai làm việc thoăn thoắt. Những bó lúa được xếp lại gọn gàng. Lúa bị gặt chỉ còn trơ lại những gốc rạ. Những chú chim chiền chiện đậu trong lúa như bị xua đuổi cứ chốc chốc lại bay vụt lên không trung. Mọi người vẫn vừa làm vừa nói chuyện vui vẻ. Mồ hôi ướt đẫm trên trán nhưng hình như không làm mọi người cảm thấy mệt mỏi. Những chiếc nón trắng cúi xuống rồi lại nhô lên trông thật ngộ nghĩnh. Khi mặt trời lên cao bằng con sào thì nhà nào nhà ấy cũng gặt được một xe thồ lúa. Người thì xén, người thì bốc lúa lên xe chở về làng. Bọn trẻ con được giao nhiệm vụ đun xe lúa. Những hàng xe thồ nối đuôi nhau về làng trông như một đoàn tàu hoả.
Đến gần trưa, trời bắt đầu nắng nóng. Mọi người kéo nhau lên ngồi nghỉ mát ở những gốc đa to giữa đồng. Bóng xanh như cố gắng toả rộng che mát cho mọi người. Những đứa trẻ như không hề biết mệt. Chúng không chịu ngồi yên còn chạy đuổi nhau đọc các bờ máng. Những chú trâu vẫn thung thăng gặm cỏ. Cánh đồng tấp nập vang lên tiếng nói cười, có khi vọng lại một câu hò của ông Tám làm mọi người thích thú. Chiều về, khi người làm đồng đã về hết, cánh đồng trở nên lặng lẽ. Những dải lúa vàng mượt đã vợt dần, trơ lại những gốc rạ khô khốc. Từng đàn cò, đàn quốc rập rờn.
Quê tôi đẹp biết bao trong cuộc sống lao động bình dị. Những ngày vào mùa, cả làng như sống trong một không khí lễ hội đặc biệt. Dù mệt nhọc, vất vả nhưng đâu đâu cũng thấy một niềm lạc quan và lòng hăng say lao động. Tất cả khiến tôi không bao giờ quên.